THƯƠNG EM XIN YÊU LUÔN CẢ NGHỀ EM
Tuổi đôi mươi, em phấn khởi bước vào nghề
Anh cứ hỏi: Em làm nghề gì em?
Phút ngập ngừng, dịu dàng em thưa ạ
Em là cô giáo mầm non
Hai bốn tuổi, chưa một lần làm mẹ
Mà em có thảy cả đàn con
Con của em vui lắm anh ơi
Suốt ngày “dạ”, “thưa” rồi cháu biết vâng lời”
Lớp thì đông mà cô thì chỉ một
Cháu dại khờ, cô vẫn còn tuổi đôi mươi
Hết dạy cháu học lại làm quan phân xử
Hết làm quan lại tiếp sang làm mẹ
Làm mẹ xong rồi lại chuyển về làm cô
Nghề của em là thế đó anh ơi
Có lỗi hẹn đôi lần đừng giận hờn, trách cứ
Đã thương rồi! Xin thương cả nghề em!